"Sao vậy, Tư Ninh đại ca?" Triệu Tứ tiểu thư không hiểu hỏi.
"Thật ra quả trứng điểu sư kia là vật báu được cất giữ trong bảo khố của học viện Chính Anh bọn ta, chỉ vì bị kết luận là có dòng máu không thuần, không ấp ra điểu sư được, vì thế mới bị tùy tiện vứt bỏ sang một bên. Lần này, nhân lúc người khác không chú ý, ta đã tự mình lấy ra. Nếu thật sự không ấp ra được điểu sư thì không sao, dù gì cũng không ai nhớ đến, có người biết cũng sẽ không xem là gì cả, nhưng nào biết rằng lại ấp ra được điểu sư thật chứ?
Trứng điểu sư không phải ở đâu cũng có, lúc trước ta hả hê đắc ý nói ra nguồn gốc của nó, chuyện này nhất định sẽ được truyền về học viện Chính Anh. Đến lúc đó học viện sẽ truy hỏi ra, ta báo cáo với học viện như thế nào được đây?" Triệu đại thúc nước mắt đầm đìa mà nói.