"Đừng nói nữa, rõ ràng phụ thân biết ông ta muốn hại con mà không thèm nói đỡ cho con." Mộc Hàn Yên trợn ngược mắt: "Có người nào chuyên môn gài bẫy con gái như phụ thân không?"
"Có câu ngọc bất trác bất thành khí(*), mấy ngày gần đây ta cũng nghe được không ít những sự tích huy hoàng về con, ta rất muốn xem thử, rốt cuộc con gái bảo bối của mình có năng lực đến mức nào?" Mộc Duệ An hài hước nói.
(*) Ngọc không mài không thành đồ vật.
Mộc Hàn Yên không tự chủ được mà nhớ tới biệt danh Mộc xé áo như sét đánh ngang tai kia, vẻ mặt nàng có chút bất đắc dĩ.
"Mộc xé áo, Mộc xé áo, biệt danh vẻ vang này, cũng chỉ có công tử bột nhà Thành chủ ta đây mới có tư cách xứng với nó thôi, ha ha ha ha." Mộc Duệ An trêu chọc, cố tình nói móc.