"Được rồi được rồi, ngươi muốn đi thì đi, đừng nghĩ đạt đến kiếm sĩ cấp bốn là ghê gớm, chút thực lực của ngươi còn kém xa so với Hàn Yên đại ca của ngươi, cụp ngay cái đuôi lại cho ta." Nhị trưởng lão bất lực nói, cuối cùng còn răn đe hắn ta một câu.
"Cảm ơn tổ phụ đại nhân, nhất định con sẽ không làm người thất vọng." Mộc Thành hưng phấn nói.
Hỏng rồi, thằng nhóc này vừa thăng cấp nên vui đến nỗi não úng nước rồi, không nhận ra lúc hắn ta tự nhảy vào bẫy, gia gia hắn ta tức đến mức bứt sạch cả râu hay sao, mà lại còn kích động như thế. Những người khác đều âm thầm lắc đầu, thở dài ngao ngán.
Bọn họ đâu biết rằng, thực ra Mộc Thành có dự tính khác.
Sau khi trở về từ dãy núi Long Nham, Mộc Thành bèn quả quyết rằng, Mộc Hàn Yên có được thành tựu như ngày hôm nay đều là nhờ có vị công tử thần bí kia hỗ trợ từ phía sau. Hắn ta có chủ ý muốn đào góc tường của Mộc Hàn Yên, nhưng đáng tiếc đã theo dõi mấy ngày rồi mà không có một chút thu hoạch nào.