Triệu Tứ tiểu thư nghiêng đầu qua chỗ khác, lặng lẽ nháy mắt.
"Trứng điểu sư, nghe nói có người tìm được trứng điểu sư, mau tránh ra tránh ra, để công tử đây nhìn một chút." Một tên công tử thiếu niên ăn mặc bóng bẩy dẫn theo mấy tên chó săn đẩy nhóm người ra, nghênh ngang xông vào.
"Ấy, Mộc đại ca, huynh cũng ở đây sao?" Vẻ mặt thiếu niên mừng rỡ nói với Mộc Hàn Yên.
"Hi Phạn, ngươi cũng tới rồi." Mộc Hàn Yên gật đầu với thiếu niên.
Thiếu niên này tên là Trần Hi Phàm(*), là công tử của một gia tộc nhỏ ở thành Hắc Thạch, tuy gia thế không bì được với Mộc gia và Triệu gia, nhưng Trần gia đã cắm rễ nhiều năm ở thành Hắc Thạch, cũng có chút của cải.
(*) Tên nhân vật này là Hi Phàm, tuy nhiên Mộc Hàn Yên hay gọi là Hi Phạn. Đây là cách gọi trêu chọc của Mộc Hàn Yên theo kiểu chơi chữ đồng âm Phạn (饭)– Phàm (凡), Hi Phạn có nghĩa là cháo loãng.