Chính bản thân nàng đã cảm nhận được điều thần kỳ của bộ thủ quyết này, cho nên Mộc Hàn Yên không muốn lãng phí thêm một chút thời gian nào nữa. Sau khi đánh răng rửa mặt qua loa, nàng vội vã chạy tới thương hội Nam Yên. Hi Nhi đã sớm cầm một chiếc túi lớn trên tay, điên cuồng đuổi theo nàng, sau đó Hi Nhi nhét túi vào trong ngực Mộc Hàn Yên, dặn nàng nhất định phải ăn hết, cuối cùng mới thả cho nàng rời đi.
Trên đường đi, Mộc Hàn Yên mở ra nhìn, trong túi giấy dầu có bốn cái bánh bao, sáu cái sủi cảo hấp, hai chiếc đùi gà, hai chiếc cánh gà, hai cái bánh màn thầu. Mộc Hàn Yên có chút ngượng ngùng. Tuy kiếp trước nàng hơi cố chấp với việc ăn uống, nhưng cũng không chết đói đến mức trở thành kẻ tham ăn cấp bậc như Văn Nhân Thanh Thu kia đâu. Nhiều như vậy mà còn nhất định phải ăn hết, Hi Nhi coi nàng là heo để vỗ béo sao? Vẫn nên sớm gả nha đầu này đi thì hơn, để cho nàng ấy đi hành hạ phu quân của nàng ấy, nuôi phu quân nàng ấy thành heo đi!