"Không sao, ông nhìn xem, chẳng phải ông vẫn còn sống nhăn răng đó sao? Với lại ông ăn quá nhiều đùi heo như thế cũng đã đủ tẩm bổ lại rồi, tin ta đi. Dù sao ta cũng là thầy chiêm tinh, những thứ này ta vẫn tính được." Mộc Hàn Yên vỗ vai lão bịp bợm, chân thành nói.
Ăn đùi heo rất bổ máu, chốc lát cũng đủ để tẩm bổ lại rồi, còn dùng thân phận thầy chiêm tinh để cam đoan. Mộc Đại công tử ngươi làm vậy có lừa người khác quá không? Ta biết ngươi là thầy chiêm tinh, nhưng lời nói vừa nãy kẻ ngốc cũng biết là đang mở mắt nói láo rồi. Mộc Nam và Hoa Nguyệt bọn họ đều thấy sa sầm, nhìn Khúc Sơn Linh đồng tình.
Khúc Sơn Linh tỏ vẻ mặt ngơ ngác, trong mắt chứa đầy buồn rầu.
Mộc Hàn Yên không cho ông ta cơ hội mặc cả, xoay người rời khỏi sàn đấu giá Nam Mộc, cũng là thương hội Nam Yên sau này.
"Đi mua thêm cho sư phụ một con heo quay." Khúc Sơn Linh ngơ ra rồi nói to, xoay lại liếc nhìn con heo quay, lòng giận dữ nói.