"Ngươi, ngươi…" Hai tên đệ tử trẻ tuổi nhìn thấy Mộc Hàn Yên vô tình như vậy, hoàn toàn xem sư phụ như trâu như ngựa mà giày vò, bọn họ tức đến mức không nói nên lời.
"Đừng nói nữa, vi sư tiếp tục là được." Khúc Sơn Linh cản bọn họ rồi hít thở một hơi thật sâu và tiếp tục.
Tuy rằng ông ta và Mộc Hàn Yên tiếp xúc không bao lâu, nhưng ông ta nhìn ra được, vị Mộc Đại công tử này tính cách kiên nghị, hắn bảo mình tiếp tục thì mình chỉ có thể tiếp tục mà thôi, nếu không chọc giận hắn, hắn sẽ phẩy tay mà đi, còn mình sẽ ngồi đây mà chờ chết.
Lần này, Khúc Sơn Linh lại một bước lớn tiến về trước, sau đó đánh ra chiêu thức thủ quyết vừa nãy, nhưng có điều trong lúc đang diễn các chiêu thức thì lại phun ra một ngụm máu tươi.
"Ta không sao, không sao." Khúc Sơn Linh nhìn nhìn sắc mặt của Mộc Hàn Yên, ông ta không đợi hai tên đệ tử nhào lên, liền chủ động tiếp tục đánh.