Hết cách rồi, thực lực của bọn họ thực sự quá yếu so với đám người Mộc Hàn Yên, cho dù trận pháp kia mạnh tới mức nào cũng không thể bù đắp được chênh lệch tu vi của bọn họ.
"Ngô tiền bối!" Lúc này rốt cuộc Âu Đức Xuyên cũng biết được sự đáng sợ của Mộc Hàn Yên rồi, làm sao ông ta dám khinh thường thêm một chút nào nữa, chỉ kêu lên một cách kinh hoàng thất thố.
"Hừm, vẫn cứ phải tự mình ra tay mới được." Lão già toàn thân trùm trong tế bào thở dài một tiếng, chậm rãi kéo chiếc áo choàng che khuất khuôn mặt ra, ông ta chính là Xương Liêu, cũng chính là Vân Trường Không mà Âu Đức Xuyên nhắc tới.
Ở phía sau, một người đàn ông trùm tế bào kín toàn thân giống như vậy cũng lộ mặt, không phải Phù Thiên thì còn có thể là ai?
Hai người đưa mắt nhìn nhau, Xương Liêu tiếp tục khơi mở Thần Điện, còn Phù Thiên tiếp tục đánh thủ quyết thúc đẩy trận pháp.