Lúc trước bọn họ đều chịu vài vết thương, lại không có cơ thể thần ma thượng cổ như Trảm Uyên, muốn hồi phục đâu có dễ dàng như vậy.
Mọi người quay trở lại ấn Càn Khôn Sinh Tử, trong đại điện chỉ còn lại Mộc Hàn Yên và Trảm Uyên.
"Xương Liêu và Phù Thiên đang ở đâu?" Mộc Hàn Yên hỏi Trảm Uyên.
"Vạn Cổ Nguyên." Trảm Uyên nói thẳng luôn.
"Vạn Cổ Nguyên, ông chắc chắn chứ?" Mộc Hàn Yên nhíu mày nói.
Vạn Cổ Nguyên nằm trong phạm vi quản lý của thần điện Sinh Mệnh, nhưng nó nằm ở nơi sâu nhất trong cánh đồng hoang vu, bởi vì quá mức hoang vu, thậm chí ngay cả dị thú cũng khó sinh tồn ở đó nên dấu tích của con ngưởi lại càng hiếm hơn.
Nhưng càng là những nơi như thế này lại càng thích hợp để che giấu hành tung, bọn họ tìm kiếm tung tích của Xương Liêu ở khắp mọi nơi, tại sao có thể bỏ sót Vạn Cổ Nguyên cơ chứ? Đám người Khương Như Sơ và Khổng Nhân Hòa đã tới Vạn Cổ Nguyên không chỉ một lần, nhưng hoàn toàn không có bất kỳ phát hiện gì.