"Rầm!" Trong âm thanh nặng nề, Trảm Uyên ngã ngửa rơi xuống đất, thân thể vốn đã đầy thương tích lại tuôn máu ra như suối, như đang nằm trong một ao máu.
Thì ra là sáu đạo Thiên Phạt! Cuối cùng Mộc Hàn Yên đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thứ gọi là ý trời làm sao chống lại dễ dàng như vậy được, cái gọi là "nghịch trời mà đi" làm sao dễ dàng như vậy được!
Dù Nghệ Hành Thiên có liều mạng tự cho nổ thần hồn, tống một luồng phân thân thần hồn ra ngoài thì cũng vẫn không thể trốn được sáu đạo Thiên Phạt. Nếu nàng ta chết rồi thì cũng thôi, nhưng Trảm Uyên lại muốn dùng một giọt máu để làm nàng ta sống lại. Làm sao sáu đạo Thiên Phạt có thể để cho ông ta được như ý muốn! Cái gọi là "ý trời khó cãi" chính là như thế!
Sau mấy phút im ắng ngắn ngủi, sáu cột sáng màu đen lại bừng sáng rực rỡ, những tia sáng như kiếm, như đao, như thương, như búa lại ào ạt công kích về phía Mộc Hàn Yên và Nghệ Hành Thiên.