"Sao có thể vậy được, nhận lời nhờ vả thì phải dốc lòng hoàn thành, ta đã đồng ý với Cao lão ca nhất định sẽ đưa cô đến điện Chủ Thần bình an, sao có thể bỏ dở nửa chừng được?" Diệp Tòng Vân nghiêm mặt nói.
"Đám Chu Hướng Thần mất hết tu vi, rất nhanh thôi Chu gia sẽ không gượng dậy nổi nữa, các đại gia tộc khác lại đua nhau thoát khỏi Chu gia. Đây chính là cơ hội tốt nhất để Diệp gia triển khai kế hoạch lớn, tuyệt đối đừng bỏ lỡ thời cơ." Mộc Hàn Yên tốt bụng khuyên nhủ.
Có đám Diệp Tòng Vân ở đây, nàng không tiện nói chuyện với đám Hoa Nguyệt, cho nên muốn nghĩ cách đẩy bọn họ đi.
"Cái này..." Diệp Tòng Vân do dự. Diệp gia nén giận nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có cơ hội vùng lên, nếu như bỏ lỡ thì đúng là rất đáng tiếc.
"Nhỡ đâu trên đường đi có nguy hiểm gì thì sao?" Thế nhưng bỏ dở nửa chừng như vậy, Diệp Tòng Vân lại cảm thấy có chút hổ thẹn, bèn do dự nói.