Nàng đã biết sớm muộn gì Đậu Nam Sơn cũng sẽ tìm tới cửa, cho nên đã chuẩn bị tâm lý từ lâu rồi.
"Làm càn, dám vô lễ như thế ở trước mặt Đậu đại nhân!" Chu Hướng Thần cáo mượn oai hùm mà quát, thêm vào đó là ý đồ đổ thêm dầu vào lửa. Ông ta không dám ra tay với Mộc Hàn Yên, nếu như có thể chọc giận Đậu Nam Sơn vung tay đập chết nàng, dĩ nhiên đó là kết quả tốt nhất.
Sao Mộc Hàn Yên lại không hiểu ông ta đang muốn đổ thêm dầu vào lửa chứ, nàng bèn châm chọc: "Thế nào, Chu gia chủ, bản thân không dám ra tay cho nên muốn mượn dao giết người à?"
Bị Mộc Hàn Yên nói trúng tim đen, Chu Hướng Thần không khỏi có chút xấu hổ, lo lắng bất an mà nhìn Đậu Nam Sơn.
Cũng may Đậu Nam Sơn không so đo với ông ta, chỉ nhìn sâu vào mắt Mộc Hàn Yên, gật nhẹ đầu nói: "Quả nhiên có chút khí phách, khó trách dám không xem cả Đậu Nam Sơn ta ra gì. Có điều ngươi thật sự cho rằng Đậu gia ta dễ bắt nạt vậy sao?"