Toàn bộ con cháu Diệp gia ở đây đồng loạt quỳ mọp xuống đất, ngay cả mấy người Diệp Tòng Sơn và Diệp Tòng Thủy cũng quỳ xuống, dù là với Diệp gia hay với bọn họ thì việc Diệp Tòng Vân có thể thăng cấp lên Thần Hồn Tế Tư là một chuyện hết sức đáng mừng. Dẫu sao thân là trưởng lão của Diệp gia, không ai trong số bọn họ muốn nhìn thấy gia tộc mình dần dần sa sút, cuối cùng rơi vào kết cục sụp đổ thậm chí là cảnh nhà tan cửa nát. Hiện giờ đại trưởng lão Diệp Tòng Vân thăng cấp mang đến niềm hy vọng mới cho tất cả mọi người.
"Chỉ là một việc đơn giản mà thôi, Diệp trưởng lão không cần đa lễ, mọi người cũng đứng lên cả đi." Mộc Hàn Yên nhanh chóng đỡ Diệp Tòng Vân dậy.
Diệp Tòng Vân và Mộc Hàn Yên quen biết nhau được một thời gian khá dài, ông ấy biết rõ tình cách của nàng vốn phóng khoáng, không câu nệ với lễ tiết bình thường nhưng vẫn kiên trì hành lễ lớn, không làm như vậy ông ấy cũng không có cách nào biểu đạt được lòng cảm kích của mình.