Đỗ Thiên Thừa nghe vậy thì hoá đá tại chỗ, hóa ra là vậy, tuy ông ta là kẻ tự phụ kiêu ngạo, cực đoan cố chấp, nhưng lại không phải kẻ ngu, Đậu Nam Sơn đã nói rõ ràng như vậy rồi, sao ông ta có thể không nghe ra bí ẩn trong đó.
Thì ra sư tôn làm tất cả chính là vì ấn Càn Khôn Sinh Tử!
"Vậy sư tôn kia đại nhân chuẩn bị xử lý cha con Quan gia như thế nào." Dù sao cũng là sư huynh đệ, Đỗ Thiên Thừa thật sự lo lắng Đậu Nam Sơn sẽ giết người diệt khẩu.
"Trước tiên cứ nuôi bọn chúng đã! Chờ ta lấy được mảnh tàn ấn Càn Khôn Sinh Tử kia, có thời cơ thích hợp lại thả bọn chúng trở về." Đậu Nam Sơn nói. Nghe giọng điệu của ông ta giống như đang nói nuôi hai con mèo con chó vậy.
"Đệ tử hiểu rồi, vậy mấy người Liễu gia có cần đệ tử đuổi giết hay không?" Cuối cùng Đỗ Thiên Thừa cũng yên lòng, lại hỏi một câu.