Có điều chuyện khiến Mộc Hàn Yên cảm thấy khó hiểu là dù gì Diệp gia cũng là gia tộc Tế Tư của Tiểu Thần Thiên, Diệp Tòng Vân thân là đại trưởng lão, sao thực lực lại kém như vậy?
"Trước kia ta từng bị thương, mãi chưa thể khỏi hẳn." Nhìn ra nghi hoặc của Mộc Hàn Yên, Diệp Tòng Vân bèn giải thích.
Thì ra là vì có thương tích trong người. Lúc này Mộc Hàn Yên mới hiểu. Có lẽ Diệp Tòng Vân đức cao vọng trọng ở Diệp gia, cho nên dù bị thương cũng không ảnh hưởng đến việc ông ấy trở thành đại trưởng lão, thực lực của các trưởng lão khác hẳn cũng không tệ.
Lúc nói chuyện, Mộc Hàn Yên đã cưỡi trên lưng Thao Thiết, Diệp Tòng Vân cũng không khách sáo mà leo lên theo.
Thao Thiết lại trợn trắng mắt, chẳng qua là nói bừa mấy câu để che giấu thân phận thôi, lão già này lại thật sự coi hắn ta là tế sủng, không khách sáo với hắn ta chút nào.
"Đại cục làm trọng!" Mộc Hàn Yên nhìn ra sự bất mãn của tên này bèn ghé vào bên tai hắn ta thấp giọng nhắc nhở một câu.