"Đỗ Thiên Thừa bóp nát bùa Dụ Lệnh của gia chủ Đậu gia, nơi này cách cấm địa phong ấn không xa, chẳng mấy chốc sẽ có người chạy tới." Diệp Tòng Vân giải thích một câu.
Ông ấy còn chưa dứt lời, Mộc Hàn Yên đã nhìn thấy từ đằng xa có mấy chục bóng đen đang phi nhanh đến.
Mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng nhìn tốc độ này, chốc lát sau bọn chúng đã có thể đuổi tới đây.
"Đi!" Mộc Hàn Yên quyết định rất nhanh, nàng nói với Thao Thiết.
Hai người tung người, bay vút đi theo Diệp Tòng Vân.
Mặc dù còn để lại mấy người sống, có điều Mộc Hàn Yên cũng không thèm để ý, kẻ có thể sống tiếp đều là kẻ bị thương nặng, tu vi bị phế hết. Đối với một Tế Tư, điều này còn đau đớn hơn cả giết luôn bọn họ, cái giá phải trả cũng càng thê thảm đau đớn hơn.