Mọi người ai cũng lo lắng. Tuy có cơ hội để đánh Mộc Hàn Yên một cách công khai đường hoàng rồi đấy, nhưng nếu chỉ với bọn họ mà muốn đẩy Mộc Hàn Yên vào đường cùng thì khó quá, nói không chừng khả năng bị Mộc Hàn Yên bạo lực đánh cho một trận bẹp lép, ném xuống khỏi đài thi đấu còn cao hơn.
"Được rồi. Chuyện đâu còn có đó, mọi người chỉ cần cố gắng hết sức làm tiêu hao khả năng chiến đấu của Mộc Hàn Yên là được rồi, chuyện còn lại để ta nghĩ cách." Không ai ngờ Quan Tu Cẩn vừa mới chán chường suy sụp lại mặt mày rạng rỡ phấn chấn mà nói thế.
"Chủ Tế đại nhân, ông có cách gì thế?" Khổng Nhân Hòa nhìn ánh mắt phấn khích đầy hăng máu của Quan Tu Cẩn, vừa kinh ngạc vừa khó hiểu hỏi.
"Cách gì các ngươi không cần biết. Nhớ kỹ lời ta dặn, chỉ cần cố gắng hết sức làm tiêu hao khả năng chiến đấu của Mộc Hàn Yên là được, những chuyện khác để đấy cho ta." Quan Tu Cẩn không giải thích, ông ta khoát tay, nói với vẻ đã tính toán hết mọi việc.