"Được rồi, về trước đi, ta nghĩ cách một chút." Quan Tu Cẩn thở dài nói, chắc chắn không thể trông mong gì vào hai lão già này rồi, vẫn dựa vào mình thì hơn, có điều trong lúc nhất thời ông ta cũng không thể nghĩ ra cách gì, chỉ có thể trở về từ từ suy nghĩ thôi.
"Chủ Tế đại nhân, chúng ta không còn nhiều Hồn Châu năm màu lắm, không thể kéo dài nữa đâu." Khương Như Sơ nhắc nhở một câu.
"Ta biết, biết rồi." Quan Tu Cẩn phất tay áo nói rồi xoay người, lông mày và râu ria đều nhăn tít hết lại.
Lúc này Cao Uy Hổ đang cùng Mộc Hàn Yên đi đến phòng khách.
"Chủ Tế đại nhân, cô không sao chứ?" Cao Uy Hổ thấp giọng hỏi Mộc Hàn Yên.
Sau khi kết thúc cuộc tỷ thí rời khỏi điện Thần Đạo, hắn lập tức phát hiện sắc mặt của Mộc Hàn Yên tái nhợt, càng về sau trán còn rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, bước chân cũng trở nên không vững vàng.
"Không sao, đi mau đi." Mộc Hàn Yên nói.