Trong lúc Chử Dương Hòa đang suy nghĩ lung tung, đột nhiên có ánh lửa lóe lên ở trước mắt, ngay sau đó ông ta lập tức nghe thấy một tiếng kêu "A", tiếp đó lại là một tiếng "bịch".
Xong rồi, xem ra thậm chí Mộc Hàn Yên còn chẳng đỡ nổi một chiêu của Liễu Nhiên Đức. Đương nhiên chuyện này cũng bình thường thôi, thực lực chênh lệch như trời với đất, nàng đỡ được mới là chuyện lạ, chỉ hy vọng Liễu Nhiên Đức biết nặng nhẹ một chút, xuống tay nể tình, đừng làm tổn hại đến tính mạng của Mộc Hàn Yên.
Chử Dương Hòa lặng lẽ cầu khẩn trong lòng, nghiêng đầu sang chỗ khác, bỗng ông ta trợn to hai mắt, kinh hãi đến mức cằm sắp rơi xuống đất.
Chỉ thấy Mộc Hàn Yên đứng nguyên tại chỗ, không rớt một cọng lông, còn Liễu Nhiên Đức ngông cuồng tự đại trước đó lại nằm bò trên mặt đất.