"Thiếu chủ, còn cả tiểu tử kia nữa, công tử đã quên chuyện ở Tiềm Long cốc sao?" Một tên Tế Tư tùy tùng chỉ vào Long Vô Đương đang đứng sau lưng Mộc Hàn Yên, lên tiếng nhắc nhở Liễu Nhiên Đức.
"Đúng rồi, cả tên thủ hạ này nữa, tên là Long Vô Đương à! Ngươi dám vô lễ với ta, chặt đứt hai tay thì ta sẽ bỏ qua cho hắn ta." Lúc này Liễu Thiên Nguyên mới nhớ tới, hắn ta chỉ nghĩ đến chuyện thú Xích Lôi Kim Dực mà quên đi Long Vô Đương, cú bạt tai kia chính là nỗi nhục lớn nhất trong cuộc đời hắn ta.
"Cái gì, chém đứt hai tay! Ta chỉ tát ngươi một cái mà thôi, cùng lắm thì ngươi đánh lại ta một bạt tai, đánh mười cái cũng được. Thế mà ngươi lại muốn chém đứt hai tay ta, ngươi ức hiếp người quá đáng!" Long Vô Đương nhảy dựng lên giống như một con mèo bị đạp trúng đuôi.
Cái gì! Đám người Chử Dương Hòa đồng thời kinh hãi.