Ông ta hiểu rất rõ về tâm kế và thực lực của Âu Đức Xuyên, nếu không thì trước đây ông ta đã không giúp đỡ người này leo lên vị trí Chủ Tế. Mộc Hàn Yên này có thể khiến Âu Đức Xuyên liên tục chịu thiệt, cuối cùng không thể không cầu đến ông ta, hiển nhiên không hề đơn giản. Cho nên đột nhiên Mộc Hàn Yên quả quyết ra tay cũng không làm ông ta kinh ngạc.
Chỉ là ông ta không đánh giá cao chút thực lực này của Mộc Hàn Yên!
Ông ta trở tay cầm kiếm, xoay cổ tay, rút kiếm, một nhát kiếm chập chờn ánh lửa thiêu đốt cũng được chém ra.
Hai đường kiếm rực lửa đột nhiên va vào nhau, hoàn toàn không hề giằng co, chỉ thấy một cột lửa như rồng rời biển bay lên trời.
Cả người Mộc Hàn Yên chấn động, hai chân không đứng vững phải liên tục lui về phía sau, cột lửa kia cũng thuận thế bắn về phía nàng, trong nháy mắt Mộc Hàn Yên đã bị cột lửa kia bao phủ.
"Hàn Yên!" Đám người Tư Không Thanh Lam cùng kinh hoảng hét lên thành tiếng.