"Chuyện này con tự biết là được rồi, nhất định không được để lộ ra ngoài." Âu Đức Xuyên cắt ngang lời nói của Âu Minh Trí, ông ta dặn dò.
Thân là chủ của một điện, nếu chuyện ám sát Chủ Tế khác bị truyền ra ngoài ắt sẽ bị trừng trị nghiêm khắc, thậm chí mang đến họa diệt môn cho Âu gia, đương nhiên ông ta phải cẩn thận.
"Nhưng, nhưng ngộ nhỡ không cẩn thận bị truyền ra ngoài thì phải làm sao?" Âu Minh Trí im lặng một lúc, nghĩ đến hậu quả, hắn ta nói với vẻ bất an.
"Tam tằng tổ ra tay, con thấy bọn họ còn sức đánh trả sao, bọn họ sẽ còn sống để hé miệng sao, sao có thể tiết lộ ra ngoài được?" Âu Đức Xuyên nói với vẻ dĩ nhiên.
Kẻ có thể làm Chủ Tế có ai là không to gan quả quyết chứ, có lẽ khi ông ta đưa ra quyết định có chút lo lắng, nhưng một khi đã quyết định thì sẽ không lo trước lo sau. Từ điểm này có thể thấy Âu Minh Trí thật sự vẫn hơi non nớt, hắn ta không bình tĩnh quả quyết được như Âu Đức Xuyên.