Khi điểm sáng cuối cùng lóe lên rạng rỡ, một ẩn mạch hoàn chỉnh được hoàn toàn mở ra, linh lực chảy đều trong đó tạo thành một vòng tuần hoàn hoàn mỹ. Mộc Hàn Yên biết nếu tiếp tục nữa thì cũng chỉ là chịu đựng đau đớn vô ích mà thôi. Thật ra nàng đã chịu sự đau đớn vô ích này một lúc rồi, bây giờ cũng nên phá tan lĩnh vực này.
Linh lực lưu chuyển toàn thân, nét mặt Mộc Hàn Yên không còn vẻ đau đớn trước đó mà trở thành vô cùng ung dung, vô cùng tự tin.
"Bát Hoang, Thần Vẫn!" Mộc Hàn Yên lại khẽ quát.
Một cây mâu lửa xuyên ra khỏi kiếm. Không ngờ hai màu lửa xanh đỏ cháy rừng rực mơ hồ lại có chút dáng vẻ như rồng vọt, tiếng rít điếc tai kia cũng giống như tiếng rồng ngâm.
Ngay tích tắc khi mâu lửa chạm vào Lĩnh Vực, những phù văn bằng ánh sáng đang xoay tròn kia bỗng khựng lại, cả trời đất, thời gian và không gian đều dừng lại ngay thời khắc này.