"Vậy thì như ông mong muốn, ngày mai ta sẽ tiếp nhận sự khiêu chiến của mười hai Tế Tư." Rốt cuộc Mộc Hàn Yên bị khơi lên lửa giận, thân là đại tiểu thư hống hách ngang ngược nhất nước An Vân. Tuy nàng bắt nạt kẻ yếu nhưng chưa bao giờ biết sợ kẻ ác, đối mặt với sự hiếp bức nàng cũng sẽ không khuất phục.
Dù đi đến đại lục Thần Chi nàng cũng vẫn không thay đổi.
"Mộc Chủ Tế, đó là tự ngươi quyết định đấy nhé, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng đừng trách chúng ta." Long Ngạo Ly giả mù sa mưa mà nói.
"Ta biết rồi, khỏi cần Long Chủ Tế nhắc nhở. Chúng ta đi thôi." Mộc Hàn Yên nhìn mấy người Long Ngạo Ly với ánh mắt lạnh lùng, rồi nàng dẫn Tư Không Thanh Lam và những người khác ra khỏi quảng trường.
Đằng sau vang lên tiếng cười khẩy của đám Long Ngạo Ly.
"Đúng là người trẻ tuổi, không biết tự lượng sức gì cả, lần này nàng ta nên ăn trái đắng đi thôi." Một Chủ Tế nói như thể đồng tính lắm nhưng thật ra ông ta đang cười trên nỗi đau của người khác.