"Cô nói xem ta có dáng vẻ yếu ớt không? Nhìn ta giống như sẽ chết sớm sao?" Mộc Hàn Yên trợn mắt mà nói.
Theo nàng suy đoán, lời cầu nguyện của thần chính là một thần thuật. Bởi vì nó quá mạnh nên Tế Tư bình thường rất khó thi triển, nếu cưỡng chế thi triển, rất có thể sẽ làm nguyên khí của họ tổn thương nặng nề. Đây chính là nguyên nhân khiến những người đó suy yếu rồi mất sớm. Còn Mộc Hàn Yên thì hiển nhiên là không tồn tại vấn đề này. Dù gì nàng cũng thi triển ra lời cầu nguyện của thần dựa vào ký ức thức tỉnh của Ngạo Lai, sao có thể đoản mệnh được.
"Hình như thật sự không làm sao cả. Thế này là thế nào?" Thẩm Vũ Hà đập đập vỗ vỗ trên người Mộc Hàn Yên một hồi, quả nhiên không có gì khác thường, cũng không nhìn ra chút dấu vết suy yếu nào. Cuối cùng nàng ta hỏi một cách ngạc nhiên.