"Sáng sớm mai ngươi tới đây, ta có việc muốn sai ngươi làm." Mộc Hàn Yên lười giải thích với hắn ta, nói với giọng ra lệnh, sau đó nói với Cao Uy Hổ: "Cao chưởng quỹ, mai còn phải mượn chỗ của ngươi dùng một chút, không phiền gì chứ?"
Long Vô Đương muốn từ chối theo bản năng, nhưng sau khi nhìn Cao Uy Hổ rồi lại nhìn Văn Cao Nhân tóc bạc phơ vẻ mặt đầy kích động, hai cánh tay vẫn còn hơi run run vì hưng phấn đang đứng bên cạnh, cuối cùng hắn ta đành ngoan ngoãn im lặng.
"Lại mượn?" Không ngờ Cao Uy Hổ lại có vẻ ngần ngừ. Hôm nay để mặc cho Mộc Hàn Yên giải quyết thù riêng ở chợ đêm đã là làm trái quy củ. Nếu lại làm như thế vài lần nữa, lỡ bị lan truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng tới tiếng tăm của chợ đêm Cao gia. Dù sao chợ đêm cũng là nơi buôn bán, phá hỏng quy củ sẽ làm ảnh hưởng tới kinh doanh, hắn cũng khó mà báo cáo kết quả công việc.