"Ta ăn, ta ăn." Thẩm Vũ Hà quả thực không chịu nổi, nhắm mắt gắp thịt kho cho vào trong miệng.
"Chậm một chút, chậm một chút, đừng để bị nghẹn, thích ăn thì ngày nào Nhị thẩm cũng sẽ làm cho con." Trên mặt Chúc Ngọc Lan đầy nước mắt, nhẹ nhàng vuốt ve tóc của Thẩm Vũ Hà, cuối cùng trong mắt cũng lộ ra ý cười hiền hòa.
Cho dù lúc trước tận mắt nhìn thấy bà ta đối xử với Thẩm Vũ Hà như thế nào, nhưng bây giờ nhìn lại hành động dịu dàng quan tâm như vậy, trong lòng mấy người Mộc Hàn Yên vẫn không tránh khỏi ghen tỵ.
Thật là quá cảm động rồi, tại sao người đàn bà này không đi diễn kịch nhỉ, kỹ thuật diễn quá giỏi.