"Âu đại nhân, huynh đệ chúng ta còn cần phải khách khí như vậy sao? Hơn nữa ta còn chưa giúp được gì thì đã bị Mộc Hàn Yên nhìn thấu trước rồi." Long Vô Thác cười ha hả nói.
"Ả tiện nhân này cũng có chút tâm cơ, có chút mưu trí đấy." Âu Minh Trí nói với vẻ tiếc nuối.
"Âu đại nhân cũng không cần phải vội, tới thành Thiên Dương của ta rồi, chẳng phải muốn xử lý nàng ta chỉ là chuyện sớm muộn hay sao. Ta đã truyền lệnh xuống, bất cứ nhà trọ nào cũng không được giữ nàng ta lại, để cho nàng ta đi ra ngoài thành hứng gió lạnh vài ngày, xem như là xả giận cho huynh." Long Vô Thác nói.
"Đa tạ Long đại nhân, nhưng nếu chỉ có vậy vẫn khó mà nguôi ngoai cơn giận của ta. Nếu nàng ta dám đến thành Thiên Dương, ta sẽ không để nàng ta toàn mạng mà trở về đâu." Âu Minh Trí nói bằng ánh mắt rét lạnh.
"E là làm vậy có chút không ổn." Long Vô Thác trầm mặc một lát rồi nói.