Dấu vết hình rồng này không phải là tàn hồn Ma Long bị phong ấn trong kiếm Hạng Thu Trảm, sau đó lại bị Hỗn Độn Thiên Hỏa cắn nuốt hết đó sao?
Mộc Hàn Yên vừa suy nghĩ, áo choàng đã phủ lên người nàng. Mộc Hàn Yên thúc giục nó bằng tâm quyết của đại lục Thần Chi, áo choàng lập tức lóe ra ánh sáng màu vàng sậm rực rỡ. Một bóng rồng to lớn cũng hiện lên sau lưng nàng, có điều không còn là màu đen nặng nề mà là sắc vàng sậm giống như áo khoác. Những chiếc vảy giáp của nó liên kết chặt chẽ, càng lộ ra khí thế sừng sững.
Mộc Hàn Yên và Lăng Bảo Bảo ngơ ngác nhìn nhau. Họ cũng không nghĩ Hỗn Độn Thiên Hỏa lại tiện thể luyện hóa cả hơi thở của Ma Long kia thành dấu ấn trên Thương Huyền Vân Sa. Tuy bắt nguồn từ Ma Long nhưng sau khi trải qua luyện hóa, hơi thở này không liên quan gì đến Ma Long, chỉ là khơi khơi có thêm một hồn rồng mà thôi.
"Cái này… chắc được xem như là thần khí thực sự rồi nhỉ?" Mộc Hàn Yên hỏi.