Được một người đường đường là một Đạo sư Thánh Long túm tay, đó là vinh hạnh cỡ nào chứ? Cả người Mộc Nam lâng lâng như sắp bay lên rồi.
Khóe mắt Mộc Hàn Yên lóe lên một tia sáng, nàng vô tình phát hiện, phần cổ tay của Mộc Nam bị Văn Nhân Thanh Thu nắm lấy đột nhiên hiện ra năm dấu tay bóng nhẫy, trong lòng Mộc Hàn Yên rét lạnh: Vị Đạo sư Thánh Long này, đúng là luộm thuộm dơ dáy không tả nổi.
"Bao nhiêu tiền?" Văn Nhân Thanh Thu hỏi liên tục, như thể sợ hắn sẽ đổi ý vậy.
"Việc này..." Mộc Nam vẫn còn hơi choáng váng, vốn dĩ hắn chưa từng nghĩ những thảo dược này có thể bán được giá cao, nên cũng không quan tâm đến việc này. Đợi đến khi Văn Nhân Thanh Thu hỏi tới, tự nhiên đôi mắt hắn tối thui.
"Đừng có việc này việc kia nữa, cho dù là bao nhiêu tiền ta cũng mua hết, ta đặt cọc cho ngươi trước, để ngươi miễn đổi ý." Văn Nhân Thanh Thu vung tay nói một cách dõng dạc khí phách, nói xong bèn thò tay mò mẫm tiền trong người mình.