Hắn là hộ vệ chứ không phải Tế Tư, cũng tu luyện thuật Võ Đấu, rất phù hợp để đấu cùng Mộc Đồ.
"Điểm đến thì ngừng, không nên tổn thương hòa khí." Mộc Hàn Yên dặn dò.
"Sư tôn đại nhân có lệnh, điểm đến thì ngừng, không nên tổn thương hòa khí." Văn Cao Nhân lập tức đứng dậy, thuật lại lời của sư tôn đại nhân.
Vốn chỉ là một trận tỷ thí so tài để trợ hứng cho tiệc rượu lại bị ông ta trịnh trọng nói như thế, chuyện này lập tức trở nên nghiêm túc hơn hẳn.
Mọi người thấy dáng vẻ nghiêm trang kia của Văn Cao Nhân, lại nhìn đến vị sư tôn đại nhân theo lời ông ta nói đang đứng bên cạnh, dù nàng có làm cháu gái của ông ta cũng còn quá nhỏ ấy chứ, cả đám đều buồn cười nhưng lại không tiện cười thành tiếng.
Mộc Hàn Yên đưa tay che mặt, có một đồ đệ bảo bối đã già tới mức sắp móm như vậy, thật sự không phải là chuyện đáng khoe khoang gì.