Bắt đầu từ lúc sửa chữa chủ trận thứ tư, Văn Cao Nhân tỏ ra hết sức kinh ngạc trước năng lực của Mộc Hàn Yên và kiên quyết muốn nhận nàng làm thầy, nhưng nàng từ chối không đủ dứt khoát thành ra ông ta cứ bám theo nàng như hình với bóng suốt cả ngày, còn luôn miệng gọi sư phụ ơi sư phụ à khiến cho nàng cảm thấy phiền không chịu được.
Đáng sợ hơn là cho dù Mộc Hàn Yên dặn dò Tế Tư khác cái gì ông ta cũng sẽ lắc mái đầu bạc trắng của mình, bày ra dáng vẻ cao nhân rồi thuật lại một cách vô cùng đắc ý: "Sư tôn đại nhân có lệnh..."
Lần nào nhìn thấy dáng vẻ đĩnh đạc ấy Mộc Hàn Yên cũng dở khóc dở cười, chỉ muốn trốn xa được bao xa thì trốn. Mãi sau đó nàng không thể chịu đựng được mà nổi giận vài lần Văn Cao Nhân mới đỡ hơn.