"Vậy món nợ đả thương hộ vệ thần điện Hoa Vũ của ta thì tính sao đây?" Mộc Hàn Yên nói một cách lạnh lùng.
"Chỉ hai tên hộ vệ thôi mà, chẳng khác gì tiện dân trước mặt Tế Tư tôn quý cả, chẳng lẽ Chủ Tế đại nhân còn muốn ra mặt cho bọn chúng à?" Âu Minh Trí nhíu mày, nói với vẻ khinh thường.
Với thân phận của hắn ta, có thể hạ mình xin lỗi Mộc Hàn Yên đã tốt lắm rồi, ngay cả thủ hạ tùy tùng cũng thấy kỳ lạ, không ngờ Mộc Hàn Yên còn không biết điều như vậy. Chẳng lẽ thiếu chủ Âu thị như hắn ta phải xin lỗi hai tên hộ vệ chẳng khác gì tiện dân hay sao?
Âu Minh Trí cảm thấy tức giận trong lòng.
"Có thể đối với ngươi hộ vệ chẳng khác gì tiện dân nhưng trong thần điện Hoa Vũ, bọn ta là bạn, là đồng đội, thậm chí là người thân. Không chỉ hộ vệ mà dân chúng trong thành cũng thế." Mộc Hàn Yên nói với vẻ mặt nghiêm nghị.