Tuy áo bào Tế Tư của Mộc Hàn Yên giống hệt áo bào của đám người An Hạ Hân, nhưng không có thêu hoa văn màu trắng thể hiện đẳng cấp, rõ ràng chỉ là một Tế Tư mới vượt qua tuyển chọn mà thôi, vẫn còn chưa được phân cấp.
Một nhân vật nhỏ thế này mà dám uy hiếp mình, đúng là một kẻ can đảm!
"Chỉ là một Tế Tư mới vào mà dám uy hiếp Long Dương công tử của chúng ta, đồ không biết sống chết!" Đám người hầu sau lưng Long Vô Đương tỏ vẻ khinh bỉ.
"Công tử, ta thấy tuy nha đầu kia không có đầu óc, nhưng mà nhan sắc cũng không tệ, thu về làm thiếp cũng được đó!" Mắt tên người hầu lùn kia sáng lên, hắn ta cười gian xảo nói với Long Vô Đương.
"Ừ, nói đúng, ý kiến này được, dù sao cũng chỉ là thiếp, cũng chỉ là thêm một người thôi." Long Vô Đương nhìn Mộc Hàn Yên từ đầu xuống chân, ánh mắt hắn ta ban đầu là ngạc nhiên, sau đó chuyển thành ý gian tà.