Nhìn thấy thần thái phấn chấn của mọi người, trong lòng Mộc Hàn Yên cũng ngập tràn niềm vui. Mặc dù thực lực của bọn họ không mạnh nhưng mấy trăm người nam nữ già trẻ trong toàn tộc không ai mà không có thực lực sánh với Kiếm Sĩ sơ cấp cơ chứ. Đối với thôn xóm thế này đã tính là vô cùng đáng sợ rồi.
Cho dù băng cướp Huyết Phong kéo nhau trở lại, thôn Mộc gia cũng có sức đánh một trận. Cho dù cuối cùng đánh không lại, họ cũng có thể ung dung rút lui. Thậm chí ở miền đồng cỏ hoang vu, họ cũng có thể sống rất tốt.
"Cung phụng đại nhân, nơi này còn dư một ít nước suối, ông giữ lấy đi." Mộc Hàn Yên đưa túi nước cho Diệp Dịch An.
"Thế sao được, cô nương cứ giữ cho mình đi." Diệp Dịch An từ chối.