"Chức trách lớn nhất của Kỳ Ngữ Tế Tư chính là cầu phúc cho dân, mỗi khi đến một thôn xóm đều phải cầu phúc cho dân, lan tỏa ánh sáng của thần, đó cũng là nghĩa vụ mà họ cần phải hoàn thành. Phải rồi, cành cây héo nát trong tay hắn chính là thần trượng mà chỉ có Kỳ Ngữ Tế Tư mới có tư cách sở hữu." Diệp Dịch An nhỏ giọng giải thích một câu.
Nhìn ánh mắt ấy dường như cũng rất không tán thành với hành động lừa đảo mê hoặc lòng người này của Thần Điện. Ông ta cũng không biết thật ra có rất nhiều lúc chính ông ta còn lừa đảo hơn cả Tư Không Thanh Lam.
Lúc này Mộc Hàn Yên mới biết vì sao trước đó Tư Không Thanh Lam lại nhảy đại thần thuần thục đến vậy rồi. Hóa ra đó vốn dĩ là chức trách của hắn, giống như những lừa đảo cấp thấp ở nơi hoang vu hẻo lánh trên đại lục Thánh Đình.