Thấy hai người bọn họ hài lòng nằm kềnh trên ghế xoa bụng, rốt cuộc Mộc Hàn Yên cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn tư thế ban nãy của bọn họ, nàng còn lo bọn họ thật sự sẽ gặm luôn cả đĩa.
"Tiểu nhị, tính tiền." Lăng Bảo Bảo vừa xỉa răng, vừa hắng giọng hô.
"Tới liền!" Một tên tiểu nhị chạy như bay tới.
"Mộc đại nhân, Mộc cô nương, thật ngại quá, vốn dĩ bữa này ta nên mời, nhưng trên người ta không mang nhiều ngân lượng đến vậy, đợi khi nào quay về thần điện Hoa Vũ ta sẽ thiết tiệc rượu khoản đãi mấy vị sau." Tư Không Thanh Lam nói với vẻ ngại ngùng.
"Không sao không sao, chẳng qua chỉ là một bữa cơm thôi mà." Lăng Bảo Bảo tiện tay ném ra một thỏi bạc lớn, nói một cách hào phóng.
Tuy tính cách lừa đảo bịp bợm của tên này chẳng hay ho cho lắm, nhưng làm người lại cực kỳ hào sảng.
Tư Không Thanh Lam cười khổ, cũng không nói gì thêm nữa.
Sau đó, mấy người bọn họ bèn rời khỏi tửu lâu.