"Ta... ta... thuộc hạ cho rằng Mộc gia đang ăn nói lung tung, trước khi chưa xác định không dám quấy rầy đến đại nhân." Tính tình của Chử Dương Hòa vốn nóng nảy, Khang Thanh Nguyên nhìn thấy ông ta nổi giận lập tức co rúm lại, cũng không dám nói mình không biết mà giải thích một cách nơm nớp lo sợ.
"Ngươi cho rằng, ngươi cho rằng sao? Ngươi nghĩ mình là ai chứ, chuyện lớn như vậy mà ngươi dám giấu giếm không bẩm báo, ngươi có coi Chủ Tế như ta ra gì không?" Ông ta không giải thích thì thôi, vừa nghe ông ta giải thích như vậy, Chử Dương Hòa càng phẫn nộ hơn.
"Còn hai người các ngươi nữa, tại sao cũng giấu giếm không báo lại!" Sau khi Chử Dương Hòa mắng Khang Thanh Nguyên, ông ta lại giận dữ quát hai người Ôn Vinh Tùng và Lương Cổ Bách ngay.
Nếu ông ta nghe nói Mộc Hàn Yên là Thần Linh Tế Tư trời sinh từ trước thì dù không hoàn toàn tin cũng không khăng khăng rằng nàng giấu pháp khí trên người, đến cuối cùng mọi việc cũng không ầm ĩ tới mức đó.