Bộ dạng thê thảm này cộng thêm ánh mắt ngây ngẩn vô hồn giống hệt mấy chục tên thô kệch vừa rồi thật khiến người khác không nỡ nhìn.
Ặc... Ác quá, thật sự quá ác, Mộc đại tiểu thư vô cùng xấu hổ vì suy nghĩ độc ác của mình.
Nhìn tình trạng thê thảm của ba người Ôn Vinh Tùng, Diệp Dịch An kinh ngạc một lúc lâu vẫn không ngậm được miệng.
Nếu nói Mộc Hàn Yên có thể bình yên thoát hiểm ít nhiều gì ông ta cũng có thể hiểu, vậy thì cảnh tượng hiện tại hoàn toàn nằm ngoài sự tưởng tượng của ông ta.
Phải biết Ôn Vinh Tùng và Lương Cổ Bách đều có tu vi Thần Linh Tế Tư cấp chín, thậm chí còn mạnh hơn ông ta lúc này một cấp. Mặc dù thực lực của Khang Thanh Nguyên hơi yếu nhưng cũng đạt đến cảnh giới Thần Linh Tế Tư cấp tám rồi, Mộc Hàn Yên có lợi hại đến mức nào cũng không thể khiến bọn họ bị thương tới mức đó mới đúng? Thế nhưng sự thật đang bày ra trước mắt, cho dù ông ta mang một bụng nghi vấn cũng nhất định phải chấp nhận sự thật này.