Sống lưng của những người khác cũng đứng thẳng, tay nắm chặt trường kiếm, trong lúc tuyệt vọng, bọn họ cũng không còn kính nể Thánh Chủ như trước kia, lúc này tất cả mọi người đều chỉ cố tìm đường sống trong chỗ chết.
"Ra tay đi, thân là đệ tử Thánh Đình, vốn không nên mặc người khác chém giết." Thánh Chủ khẽ khom người, hành lễ kiếm sĩ tiêu chuẩn với mọi người, đây cũng là sự tôn trọng cuối cùng dành cho bọn họ.
Không nói thêm lời thừa thãi, không biết ai hét to một tiếng, tất cả mọi người đồng thời hợp lực tấn công về phía Thánh Chủ, hơn một trăm đường kiếm cùng chém về một phía, tản ra hàng nghìn hàng vạn điểm sáng.
Thánh Chủ chăm chú nhìn bọn họ, chậm rãi rút trường kiếm cổ xưa ra.
Thấy vậy, trong lòng mọi người đều không kìm được mà nảy sinh cảm giác tự hào, cho dù nói thế nào thì có thể khiến Thánh Chủ phải rút kiếm chính là một chuyện vinh dự, cho dù lần này phải mất mạng, bọn họ vẫn thấy tự hào.