"Đạm Đài Hiên sùng bái Mộc thiếu chủ vô cùng, thậm chí còn cảm thấy người đại ca như ta không xứng đi xách giày cho cô nữa, sẵn dịp này ta cũng muốn thử xem tiềm lực của cô rốt cuộc tới đâu." Đạm Đài Thường Thanh giọng nửa đùa nửa thật, rõ ràng là cũng đồng ý rồi.
"Hàn Yên, vậy nàng thử một chút đi!" Đương nhiên Dạ Lan Phong sẽ không phản đối. Dù hắn tin tưởng nàng hơn bất kỳ ai, lo cho an nguy của nàng hơn bất kỳ ai, nhưng hắn cũng tôn trọng nàng hơn tất cả, chỉ cần nàng đã quyết định chuyện gì thì nhất định hắn sẽ không phản đối. Hơn nữa hắn cũng biết, Mộc Hàn Yên không phải người lỗ mãng, nếu nàng đã muốn thử vậy đương nhiên nàng có lý do của mình, nên hắn vẫn tin tưởng nàng.
"Các người đều đồng ý cả rồi, ta còn nói gì nữa? Mọi người đều không sợ chết, ta cũng không sợ!" Thấy bốn người kia đều không có ý kiến, Thiệu Thành Hùng cũng không bàn ra. Là một người mê võ, hắn ta đã chẳng còn quan tâm tới chuyện sống chết của mình từ nhiều năm rồi.