"Hừ, không tin lời của ta, lần này chắc biết lợi…" Thiệu Thành Hùng cười lạnh rồi nói lại lần nữa khi nhìn thấy dáng vẻ vừa điên vừa dại của đám hậu duệ của thần.
Nhưng hắn ta chưa kịp nói hết câu thì nụ cười đã cứng đơ trên mặt.
Chỉ thấy Mộc Hàn Yên lắc đầu, ánh mắt nhanh chóng khôi phục lại sự tỉnh táo.
Chuyện này sao có thể? Thiệu Thành Hùng lại mắt tròn mắt dẹt.
Hàng loạt cảnh tượng xuất hiện trong tâm trí, nghe nói đó chính là những gì mà hộ vệ của thần đã từng trải qua, chỉ khi bản thân tự mình lĩnh hội những trải nghiệm đó của bọn họ thì mới có thể nhận được kế truyền của bọn họ.
Nhưng, thần niệm của hộ vệ của thần lớn mạnh vô cùng, cho dù đã trải qua trăm vạn năm nhưng không phải ai cũng có thể chịu đựng được nguồn sức mạnh ấy, tâm trí có chút dao động là có thể đã bị nhấn chìm trong hỉ nộ ái ố của bọn họ không cách nào thoát ra được.