Tâm thần của hai người đồng thời dung nhập vào trong cuộn tranh kia. Lực Thần Niệm kia giống như một thanh kiếm sắc bén, đâm về phía ba cái phong ấn kia.
Từng luồng ánh sáng lấp lánh màu sắc kỳ lạ bay vụt ra, xông thẳng lên trời cao, cuộn tranh kia khẽ run lên, dường như toàn bộ đất trời cũng cùng rung động theo, tác động lẫn nhau.
"Mở ra rồi, cuối cùng cũng mở ra rồi." Nhìn cuộn tranh từ từ mở ra trong tay, Giang Ỷ Lăng kích động đến mức khó mà kiềm chế được.
Mộc Hàn Yên cũng thở phào nhẹ nhõm, đúng lúc này miệng Phần Thiên Tịch khẽ thốt lên tiếng kêu đau đớn.
Ngọn lửa màu đen đáng sợ kia xuất hiện ngoài thân thể hắn lần nữa, ngay cả mặt đất dưới người hắn cũng nhanh chóng kết tinh lại dưới nhiệt độ kia, sau đó nóng chảy rồi biến thành sương mù bốc lên bao vây ngọn lửa cháy rực.
Phần Thiên Tịch bị bao vây trong ngọn lửa phủ sương mù, bóng dáng dần trở nên hư ảo! Sức sống sinh mệnh đang tan biến bằng tốc độ khủng khiếp.