"Ta không tin." Bé trai nắm chặt thứ trong tay mình, nhìn bé gái rồi nói rõ ràng từng chữ một.
"Ừm, ngươi không tin, ngươi rất thông minh. Sau này ngươi nhất định phải trở nên cực kỳ lợi hại đấy. Hôm nay ta ta bảo vệ ngươi, sau này ngươi phải bảo vệ ta." Bé gái vỗ vai bé trai giống như bà cụ non, quay người lập tức nhảy nhót về phía xa, vừa chạy nhảy vừa đáp lại người đang gọi nàng.
"Ta, ta tên Phần Thiên Tịch." Bé trai lấy hết dũng khí, hô to với bé gái đã đi xa. Bé gái kia không quay đầu lại cũng không dừng bước, chỉ đưa lưng về phía hắn mà vẫy tay rồi rời đi. "Sau này ta nhất định sẽ mạnh lên, nhất định. Ta sẽ mạnh tới mức có thể bảo vệ ngươi."
...
Phần Thiên Tịch.
Tâm trạng Mộc Hàn Yên hơi phức tạp. Hóa ra đứa trẻ mình giúp năm sáu tuổi chính là Phần Thiên Tịch, hóa ra mình và hắn đã quen biết từ trước, chỉ là mình cũng quên mất hắn thôi.