"Được rồi, ta đáp ứng ngươi, tìm được đám người Hoa Nguyệt rồi ta sẽ giúp ngươi mở phong ấn của cuộn tranh này." Mộc Hàn Yên nói.
Nàng và Giang Ỷ Lăng vừa là địch vừa là bạn, đồng bệnh tương lân, nàng cũng không có ác cảm gì với đám người Giang Vân Hạc, suy cho cùng chỉ đơn giản là tư tưởng khác nhau mà thôi. Hai cha con Giang Vân Hạc và Giang Ỷ Lăng đã rời khỏi Học viện Long Nham phiêu bạt tứ hải, hiện giờ phụ thân và nữ nhi lại bị chia cách, Giang Ỷ Lăng càng không có nơi nương tựa, cho dù không vì đám người Hoa Nguyệt, Mộc Hàn Yên cũng sẽ không để tâm mà giúp nàng ta một tay.
Có điều vừa nãy nàng đã nhìn qua, phong ấn của quyển trục này quá mức phức tạp, cho dù là nàng cũng rất khó mở được nó trong một thời gian ngắn, đám người Hoa Nguyệt có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, hiển nhiên việc tìm được bọn họ vẫn quan trọng hơn.
"Được." Giang Ỷ Lăng cũng không hề hoài nghi lời nói của Mộc Hàn Yên một chút nào.