Thân hình khổng lồ như được đúc từ nham thạch kia bị đánh văng ra ngoài hơn mười trượng, ngực nó xuất hiện một lỗ hổng máu me đầm đìa, những nơi nó đi qua đều chảy xuống một mảng máu.
Tuy hàng phòng ngự của dị năng thiên phú - thuật Hóa Đá vô cùng mạnh, nhưng nó cũng có cực hạn, lần này mọi người đều dốc hết sức đánh một đòn, rốt cuộc đã vượt qua cực hạn của nó.
Cuồng Bạo Thạch Ma Thú chật vật bò từ dưới đất dậy, nhưng nó không có dũng khí giao đấu với đám người Mộc Hàn Yên, thậm chí ngay cả nhìn cũng không dám nhìn bọn họ, nó gào lên một tiếng bi thảm rồi bỏ chạy trối chết.
Đến tận khi hình bóng của Cuồng Bạo Thạch Ma Thú biến mất trong màn sương mù kia, đám người Trang Bình An vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần.