Nếu không nhờ có viên đá Phượng Tâm này, Mộc Hàn Yên cũng không biết phải đợi bao lâu nó mới được rót đầy linh lực nữa.
Tâm thần nàng khẽ động, hoa văn ánh sáng thần bí kia lập tức dập dờn gợn sóng từng vòng, một cảnh tượng hư ảo hiện ra trước mặt hai người bọn họ.
Trên bầu trời mờ mịt lốm đốm những ngôi sao, một không gian gần như trong suốt lơ lửng giữa không trung, làm người khác kinh ngạc giống như không gian trong la bàn chiêm tinh của nàng.
Nhưng ở trong không gian kia lại có hai bóng dáng đã giằng co rất lâu, thỉnh thoảng giao đấu một chiêu, sau đó đều lùi lại mấy bước, không bên nào chiếm được chút ưu thế. Có thể thấy cả hai đã mệt lả, cũng không biết đã giằng co như thế bao lâu rồi.
"Tổ mẫu!" Nhìn thấy nữ tử trong đó, Mộc Hàn Yên thốt lên kinh ngạc.