"Ngạo trưởng lão, mọi việc xong cả rồi." Mộc Hàn Yên đẩy cửa ra và nói với Ngạo Phương Trần đang chờ ở bên ngoài.
"Xong rồi? Nhanh vậy ư?" Ngạo Phương Trần hỏi với vẻ ngạc nhiên.
Rốt cuộc ông ta và mấy người Kim Khải Thánh phải vắt óc nghĩ mọi biện pháp để chữa trị cho Hàn Ngọc Đường, nhưng đã nhiều ngày như vậy bọn họ cũng chỉ có thể chữa khỏi phần gân cốt cho hắn ta mà thôi, còn thương thế của huyệt Khí Hải thì ai nấy đều bó tay. Tuy rằng ông ta tin lời Mộc Hàn Yên nhưng theo suy nghĩ của ông ta, cho dù hai người bọn họ thật sự có thể chữa được cho Hàn Ngọc Đường thì ít nhất cũng cần mười ngày nửa tháng mới hoàn thành, thế nhưng ông ta không ngờ rằng mới qua một khắc mà nàng đã nói là xong rồi.
"Tất cả đều khỏi rồi?" Ngạo Phương Trần hỏi một câu theo bản năng.
"Tất cả đều khỏi rồi." Mộc Hàn Yên đáp.
Nghe được câu trả lời chắc chắn của nàng, Ngạo Phương Trần vội vàng lao vào tĩnh thất.