"A, tổ phụ đại nhân, sao tổ phụ cũng ở đây vậy?" Mộc Nam còn đang chỉ tay vào Mộc Hàn Yên cười sằng sặc, nhìn thấy tổ phụ, tiếng cười đột nhiên ngưng bặt.
"Còn ra cái thể thống gì nữa hả, thân là con trai của gia chủ Mộc gia, lại còn là con trai của Thành chủ, vậy mà ngươi lại làm trò bại hoại ngay trước cửa nhà, ngay cả bộ mặt già nua của ta cũng bị ngươi làm mất sạch rồi." Tam trưởng lão chỉ vào Mộc Hàn Yên, cả người run rẩy mắng. Ánh mắt ông ta nhìn Mộc Nam cũng ngập tràn nỗi thất vọng.
Thật xui xẻo, lúc nãy thì không thấy ông ta, đúng lúc này lại bị ông ta nhìn thấy hết. Mộc Hàn Yên biết hình tượng của mình trong lòng Tam trưởng lão đã tồi tệ đến mức không thể tồi tệ hơn nữa, có nhảy xuống sông Long Nham cũng chẳng rửa sạch. Nàng bị hiểu lầm cũng không sao, nhưng sẽ liên lụy đến Mộc Nam.