"Nàng ta thật sự lợi hại vậy sao ạ?" Hàn Ngọc Đường nhìn Ngạo Phương Trần đầy ngạc nhiên. Mặc dù hắn ta biết sư phụ đánh giá Mộc Hàn Yên rất cao nhưng không ngờ lại cao đến mức độ này, nhiều khi người còn không thèm để Thánh Chủ đại nhân vào trong mắt nữa kia mà.
Ngạo Phương Trần không đáp lời mà chỉ khẽ gật đầu.
"Con biết rồi ạ." Hàn Ngọc Đường không dám cười cợt nữa thay bằng vẻ nghiêm túc.
"Ngạo trưởng lão, xin lỗi đã khiến hai người phải đợi lâu." Bỗng nhiên có tiếng của Mộc Hàn Yên vang lên ngoài cửa.
Trước đó Ngạo Phương Trần đã dặn dò tôi tớ rằng nếu Mộc Hàn Yên đến thì cứ để nàng đi lên đỉnh núi luôn, thế nên nàng đi thẳng đến cửa cũng không có ai dám ngăn lại.
"Mời vào mời vào." Ngạo Phương Trần tự mình ra đón Mộc Hàn Yên và Diệp Yên Nhiên vào trong.
"Mấy ngày không gặp, Mộc thiếu chủ có tiến bộ hơn trước, thật là đáng mừng." Ngạo Phương Trần nói vài câu khách sáo.